Bài thơ tình số I: LẠC
LẠC
LẠC
Ngày xưa nay chẳng còn đâu
Người đi có nhớ tình đầu không em?
Tình anh vẫn rõ chẳng lem
Ừ anh chẳng đủ để em bận lòng
Ừ thôi em chẳng nhớ mong
Sao hình em vẫn trong lòng không phai
Cuộc đời anh chẳng cần ai
Chỉ mong ôm lấy bờ vai em gầy
Nụ hôn em vẫn còn đây
Nụ hôn anh đã đong đầy yên thương
Ừ thì em thoảng như sương
Mình anh lạc giữa trăm đường không em
Bài thơ tình số II: CỐ
CỐ
Miên man khói thuốc ám vàng tay
Phiêu diêu cố sống hết tháng ngày
Phải đối diện thôi đừng trốn chạy
Gắng gượng dìu chân khỏi cơn say
Tiếc nhớ làm chi cứ đợi chờ
Tỉnh giấc cơn mơ buồn- thương - sợ
Cố nữa thì em cũng làm ngơ
Ngày này tháng đó tìm hơi thở
Hồn thơ mà sao chẳng thấy thơ
CỐ
Miên man khói thuốc ám vàng tay
Phiêu diêu cố sống hết tháng ngày
Phải đối diện thôi đừng trốn chạy
Gắng gượng dìu chân khỏi cơn say
Tiếc nhớ làm chi cứ đợi chờ
Tỉnh giấc cơn mơ buồn- thương - sợ
Cố nữa thì em cũng làm ngơ
Ngày này tháng đó tìm hơi thở
Hồn thơ mà sao chẳng thấy thơ
Bài thơ tình số III: ĐÀN
ĐÀN
ĐÀN
Anh ngước mắt hỏi em
Bolero em nhé
Em cúi đầu gật khẽ
"Anh cứ đàn - em nghe"
Anh lướt tay nhè nhẹ
Đàn rung khúc mơ màng
Thanh âm hòa lãng mạn
Trời đất bỗng dần tan
oOo
Cung đàn xưa trôi mãi
Nay em đã theo người
Anh lướt phím khẽ cười
Tiếng đàn sao tức tưởi
Thanh âm buồn rười rượi
Như khóc người đi xa
Chỉ có đàn bạn ta
Người đã thành xa lạ
Bolero em nhé
Em cúi đầu gật khẽ
"Anh cứ đàn - em nghe"
Anh lướt tay nhè nhẹ
Đàn rung khúc mơ màng
Thanh âm hòa lãng mạn
Trời đất bỗng dần tan
oOo
Cung đàn xưa trôi mãi
Nay em đã theo người
Anh lướt phím khẽ cười
Tiếng đàn sao tức tưởi
Thanh âm buồn rười rượi
Như khóc người đi xa
Chỉ có đàn bạn ta
Người đã thành xa lạ
Bài thơ tình số IV: THUYỀN - BẾN
THUYỀN - BẾN
Khói thuốc buồn tênh chẳng bớt đau
Rượu kia cứ uống chẳng vơi sầu
Bờ kia không tốt thuyền không đậu
Cố níu làm chi phút ban đầu
Thuyền em cứ lướt cùng mây gió
Bờ anh nguyện đợi chẳng âu lo
Ngàn năm vẫn thế thuyền yêu sóng
Vạn kiếp bờ kia phủ rêu phong
THUYỀN - BẾN
Khói thuốc buồn tênh chẳng bớt đau
Rượu kia cứ uống chẳng vơi sầu
Bờ kia không tốt thuyền không đậu
Cố níu làm chi phút ban đầu
Thuyền em cứ lướt cùng mây gió
Bờ anh nguyện đợi chẳng âu lo
Ngàn năm vẫn thế thuyền yêu sóng
Vạn kiếp bờ kia phủ rêu phong
Bài thơ tình số V: ÍCH KỈ
ÍCH KỈ
ÍCH KỈ
Chẳng muốn đau đâu chẳng muốn đâu
Vì anh đã trải mối tình đầu
Người xưa vẫn đó tình đi mãi
Nỗi nhớ còn vương mãi chẳng phai
Chẳng trách em đâu chẳng trách đâu
Đời anh đau đớn chẳng một lần
Từ nay anh chẳng cần em nữa
Tình anh như thế đã đủ chưa ?
Vì anh đã trải mối tình đầu
Người xưa vẫn đó tình đi mãi
Nỗi nhớ còn vương mãi chẳng phai
Chẳng trách em đâu chẳng trách đâu
Đời anh đau đớn chẳng một lần
Từ nay anh chẳng cần em nữa
Tình anh như thế đã đủ chưa ?
Bài thơ tình số VI: VÔ TÌNH
VÔ TÌNH
Có khi nào giữa dòng đời hiu quạnh
Em vô tình thoáng thấy lạnh không em
Có bao giờ em vô tình chợt nhớ
Những vòng tay ấm áp thuở còn thơ
Vòng tay ấy bây giờ như xa mãi
Em vô tình để năm tháng nhạt phai
Đến một ngày mớiquay đầu nhìn lại
Em lặng thầm bên đời chẳng một ai
Cũng vô tình :" Quá khứ là ngày mai"
Và suốt kiếp em bỏ quên hiện tại
VÔ TÌNH
Có khi nào giữa dòng đời hiu quạnh
Em vô tình thoáng thấy lạnh không em
Có bao giờ em vô tình chợt nhớ
Những vòng tay ấm áp thuở còn thơ
Vòng tay ấy bây giờ như xa mãi
Em vô tình để năm tháng nhạt phai
Đến một ngày mớiquay đầu nhìn lại
Em lặng thầm bên đời chẳng một ai
Cũng vô tình :" Quá khứ là ngày mai"
Và suốt kiếp em bỏ quên hiện tại
Bài thơ tình số VII: NẾU
NẾU
Nếu cuộc đời cho anh quay trở lại
Những tháng ngày tuổi mười bảy tinh khôi
Sống mộng mơ như hoa trên đồng nội
Và trái tim thoáng nhịp đập bồi hồi
Xin yêu em như đã từng như thế
Dẫu cho lòng thấm đượm nỗi nhiêu khê
Và em vẫn vô tình như chẳng biết
Anh hững hờ để ngày tháng dần trôi
Em trách anh sao ngày xưa chẳng nói
Anh mỉm cười:" Số kiếp chỉ vậy thôi"
Số kiếp anh - đời lãng tử lẻ loi
Tình phiêu bạt để muôn đời trốn chạy
NẾU
Nếu cuộc đời cho anh quay trở lại
Những tháng ngày tuổi mười bảy tinh khôi
Sống mộng mơ như hoa trên đồng nội
Và trái tim thoáng nhịp đập bồi hồi
Xin yêu em như đã từng như thế
Dẫu cho lòng thấm đượm nỗi nhiêu khê
Và em vẫn vô tình như chẳng biết
Anh hững hờ để ngày tháng dần trôi
Em trách anh sao ngày xưa chẳng nói
Anh mỉm cười:" Số kiếp chỉ vậy thôi"
Số kiếp anh - đời lãng tử lẻ loi
Tình phiêu bạt để muôn đời trốn chạy
Bài thơ tình số VIII: THƠ
THƠ
Thơ của ta mang cả tâm hồn
Như cuộc đời một mối tình chôn
Dù không hay nhưng là cảm xúc
Là ước mơ tuổi trẻ kiêu hùng
Là tình yêu một thời trẻ vụng
Mối tình đầu ta mãi thủy chung
Viết về em - hỡi người con gái
Thuở học trò đã mất vì ai?
Tình thoáng qua như chưa tồn tại
Em quên ta như đã an bài
"Tình đầu như dấu chân trên cát
Bước nhẹ nhàng nhưng vẫn hằn sâu
Suốt cuộc đời em chẳng hiểu đâu
Bởi với em chẳng có tình đầu
Thôi vạn lần chúc em hạnh phúc
Mặc lòng anh mang nỗi buồn đau
THƠ
Thơ của ta mang cả tâm hồn
Như cuộc đời một mối tình chôn
Dù không hay nhưng là cảm xúc
Là ước mơ tuổi trẻ kiêu hùng
Là tình yêu một thời trẻ vụng
Mối tình đầu ta mãi thủy chung
Viết về em - hỡi người con gái
Thuở học trò đã mất vì ai?
Tình thoáng qua như chưa tồn tại
Em quên ta như đã an bài
"Tình đầu như dấu chân trên cát
Bước nhẹ nhàng nhưng vẫn hằn sâu
Suốt cuộc đời em chẳng hiểu đâu
Bởi với em chẳng có tình đầu
Thôi vạn lần chúc em hạnh phúc
Mặc lòng anh mang nỗi buồn đau
Bài thơ tình số IX: DÃ QUỲ
DÃ QUỲ
Di Linh ơi đã bao ngày xa cách
Gia Hiệp buồn lúc thoáng buổi hoàng hôn
Chắc mùa này Di Linh đang trở lạnh
Dã quỳ vàng khoe sắc chói rừng xanh
Ta yêu quỳ một loài hoa giản dị
Dưới nắng chiều đẹp như áng sử thi
Giữa khô cằn quỳ vẫn đang tồn tại
Vẫn hiên ngang mặc nắng gió hung tàn
Cũng có lúc quỳ như người lãng mạn
E ấp buồn lúc chớm buổi ban mai
Vạn cánh vàng như muốn nói cùng ai
Đừng quên nhé một loài hoa giản dị
DÃ QUỲ
Di Linh ơi đã bao ngày xa cách
Gia Hiệp buồn lúc thoáng buổi hoàng hôn
Chắc mùa này Di Linh đang trở lạnh
Dã quỳ vàng khoe sắc chói rừng xanh
Ta yêu quỳ một loài hoa giản dị
Dưới nắng chiều đẹp như áng sử thi
Giữa khô cằn quỳ vẫn đang tồn tại
Vẫn hiên ngang mặc nắng gió hung tàn
Cũng có lúc quỳ như người lãng mạn
E ấp buồn lúc chớm buổi ban mai
Vạn cánh vàng như muốn nói cùng ai
Đừng quên nhé một loài hoa giản dị
Bài thơ tình số X: Ký ức
KÝ ỨC
Nguyễn Tri Phương con đường kỉ niệm
Mãi trong anh những nỗi niềm xa
Thuở sinh viên điếu thuốc chén trà
Ly rượu nồng giữa lòng xứ lạ
Ngày lại ngày sống trong nỗi nhớ
Cứ đợi chờ một bóng hình thơ
Xưa xe đạp anh em dạo phố
Tiếng em cười mát lạnh vành ô
Rồi năm tháng vô tình trôi mãi
Ta hững hờ để mối tình phai
Lúc giật mình quay lưng nhìn lại
Em đâu rồi - cũng bởi mình sai
Những kỉ niệm xa rồi ta hỡi
Như con thuyền lướt sóng biển khơi
Cố xóa đi ký ức cao vời vợi
Dấu mực nhòe của tuổi đôi mươi
Giữ làm gì khi tim đã nguội
Dấu khổ đau anh che bởi nụ cười
KÝ ỨC
Nguyễn Tri Phương con đường kỉ niệm
Mãi trong anh những nỗi niềm xa
Thuở sinh viên điếu thuốc chén trà
Ly rượu nồng giữa lòng xứ lạ
Ngày lại ngày sống trong nỗi nhớ
Cứ đợi chờ một bóng hình thơ
Xưa xe đạp anh em dạo phố
Tiếng em cười mát lạnh vành ô
Rồi năm tháng vô tình trôi mãi
Ta hững hờ để mối tình phai
Lúc giật mình quay lưng nhìn lại
Em đâu rồi - cũng bởi mình sai
Những kỉ niệm xa rồi ta hỡi
Như con thuyền lướt sóng biển khơi
Cố xóa đi ký ức cao vời vợi
Dấu mực nhòe của tuổi đôi mươi
Giữ làm gì khi tim đã nguội
Dấu khổ đau anh che bởi nụ cười